Vâng, thưa quý vị, thưa các bạn, mấy ngày vừa qua dường như những ai có “trái tim Công giáo” đều phải xốn xang, hoặc ít nhất cũng phải tan nát, bởi ngay chính tại quê hương Việt Nam, nơi mà được cho là tự do Tôn giáo, lại bị dấy lên một cuộc xung đột ngay tại cơ sở của Đan Viện Thiên An, Huế. Một nơi tu hành, yên ắng , tưởng chừng là nơi bình an, nhưng vẫn gặp xung đột. Một nhóm người ngang nhiên xông vào khuôn viên tu viện đập phá Thánh Gía có tượng Chịu Nạn, đập phá, nhổ đi. Cùng lúc các thầy hữu trách của đan viện phải ra sức bảo vệ, nhưng, lực bất tòng tâm, một số thầy bị đánh có thương tích.
Theo đó, hành động được xảy ra như trên các trang mạng truyền thông đã đăng tải vụ việc. Thiết nghĩ, nếu trộm cướp, thì Thánh giá có tượng Chúa Giêsu chịu đóng đinh, không phải là “tài sản” để chúng hành động như vậy giữa ban ngày.
Còn thế “đối nghịch” với Đạo Công Gíao mà ngang nhiên hành động như vậy giữa ban ngày là phạm pháp. Vậy, những người ấy là ai ?! Nếu giang hồ, côn đồ, thì họ làm vậy vì mục đích gì ?! Chắc chắn là do “thuê mướn”. Như vậy, chính quyền và luật pháp ở đâu?! Các đan sĩ Thiên An là những người tu hành hợp pháp. Tu Viện có giấy tờ gần trăm năm, nghĩa là có quyền sở hữu tồn tại hợp pháp. Nếu không, thì không thể tồn tại với thời gian được.
Rõ ràng, nếu đã hợp pháp, thì các tu sĩ mặc nhiên có quyền và trách nhiệm bảo vệ tất cả tài sản thuộc đan viện, dù là một “cọng cỏ”. Theo đó, tất cả những ai đặt chân vào khuôn viên của Đan Viện một cách bất hợp pháp, đều là ”phi pháp”. Vì, Đất Nước có chủ quyền, lãnh thổ có Quốc Gia, nếu không ngoại bang xâm lấn lấy gì mà đánh đuổi, tục ngữ Việt Nam có câu :”Giặc đến nhà, đàn bà cũng đánh”. Nay, sự việc ẩu đả, xâm phạm gia cư bất hợp pháp của một nhóm người xảy ra trong khuôn viên của một dòng tu, giữa ban ngày, trong một Đất Nước có chủ quyền “như” Việt Nam, pháp luật và nhà cầm quyền thản nhiên hay sao ?!
Dù thế lực nào, trừ phi “gian tặc”, thì không thể ngang nhiên xông vào nơi tu hành hợp pháp “tấn công” tu sĩ như vậy!
Nếu tranh chấp đất đai, cũng phải chờ bản án của Tòa Án, còn nếu cưỡng chế cũng phải có “án lệnh” mới thi hành. Điều nầy loại trừ, bởi vì đất đai của tu viện có từ lâu đời và có bằng khoán từ thể chế cầm quyền trước đây công nhận là đất mua chứ không phải đất tự khai phá.
Như vậy, “lực lượng” xông vào đập phá THÁNH GIÁ là biểu tượng thờ phượng của hơn 1 tỷ 2 người Công giáo, chưa kể Chính thống và Tin Lành, là một sự xúc phạm “khó dung”. Kính mong các cấp Giáo Quyền đề nghị nhà Cầm quyền truy xét, xử lý theo quy định của pháp luật hiện hành và Luật Tôn giáo của Quốc Tế và của Việt Nam, vì Việt Nam đã ký kết Công Ứơc Quốc Tế về tự Do Tôn Giáo và Nhân Quyền, vì vậy, Việt Nam phải thực thi hầu bảo vệ công dân của mình cách chính đáng, đ1o là trách nhiệm và danh dự của một Quốc Gia.
Trở lại Trang Lời Chúa hôm nay, chúng ta thấy, có hai phần:
– Thứ nhất : Điều kiện nhất đẳng để làm môn đệ Chúa Giêsu.
– Thứ hai : Phần thưởng dành cho người công chính.
Theo đó, mỗi trang Lời Chúa là một “cẩm nang sống” cho người môn đệ. Chúng ta thấy khởi đi từ bài đọc I hôm nay, (2 V 4, 8-11. 14 -16a) cho thấy , Thiên Chúa luôn bênh vực người công chính, các tiên tri của Người. Rồi nữa, ai gíúp đỡ cho họ, thì cũng được Thiên Chúa thưởng công.
Tin Mừng hôm nay, chúng ta thấy phần thứ nhất từ câu 37 đến câu 39, dường như Chúa Giêsu đòi hỏi khắt khe, “ích kỷ”, nhưng, thật ra không phải vậy, đó là một sự đòi hỏi” tuyệt đối” công bằng. Một sự đòi buộc hợp lý dẫn đến một quy chế “hoàn hảo”, mà suốt hơn hai ngàn năm qua tồn tại phát triển theo chiều hướng đó, điều nầy nói lên sự thật. Vì, Chúa không “cưỡng ép” ai phải theo Người, nhưng mời gọi vì tình thương, mặc nhiên, tình thương thì phải đáp trả tình thương, phải có một sự tuyệt đối nhất định, không “ bắt cá hai tay”. Sự đòi buộc để làm môn đệ Chúa Giêsu cho thấy sự đòi hỏi của Thiên Chúa là Đấng toàn năng, chứ không phải quy chế của một phàm nhân nào khác đặt ra, vì : “Ai yêu cha mến mẹ hơn Thầy, thì không đáng thuộc về Thầy…” ( c 37 a)
Như vậy, tình gia đình phải đặt dưới tinh Chúa, tình tự nhiên phải đặt dưới tình siêu nhiên, tình khả năng, phải đặt dưới tình toàn năng, tình đồng loại, phải đặt dưới tình Đấng Tạo Thành. Vì , tất cả mọi thứ tình dưới Thiên Chúa là tình đồng loại, chỉ duy nhất một “ chữ tình” đó là Tình Thiên Chúa, thì phải đặt lên trên.
Như vậy, không phải Chúa chỉ đòi hỏi đặt tình Chúa lên trên tình gia đình mà thôi. Mà là, Chúa đòi hỏi phải đồng cam, cộng khổ với Người nữa, nghĩa là: phải vác Thập giá của mình mỗi ngày, và phải hy sinh mạng sống mình nữa. Như vậy, muốn theo Chúa Giêsu, điều kiện đòi hỏi thật khắt khe, chứ không đơn giản. Có nghĩa là phải hy sinh tình gia đình, hy sinh bản thân, và cuối cùng là hy sinh mạng sống. Vâng, một sự đòi hỏi khắt khe, nhưng, hoàn toàn hợp lý, bởi vì, thế gian không phải là thiên đàng. Trần thế chưa phải là Nước Trời, mà là hành trình tiến về quê Trời.
Phần thứ hai : Từ đó suy ra, sự đòi hỏi của Chúa Giêsu cho chúng thấy sự công bằng bởi sự đòi hỏi ấy là sự bênh vực tuyệt đối bởi Thiên Chúa. Vì , quy chế, thì phải có phần thưởng, từ quy chế siêu nhiên, mặc nhiên , phần thưởng cũng siêu nhiên. Thực tế trong cuộc sống Thiên Chúa vẫn ban cho chúng ta những ơn siêu nhiên qua những nhu cầu tự nhiên, như chúng ta gặp được những may mắn trong đời sống vật chất, trong đó hầu để đáp ứng nhu cầu thân xác và thiêng liêng nữa. Vì chính Chúa muốn đồng hóa với những người công chính, ngôn sứ và trẻ em.
Vì phần thưởng cho ngôn sứ được dành cho những ai đón tiếp ngôn sứ.
Phần thưởng cho người công chính được dành cho những ai đón tiếp người công chính.
Phần thưởng cho trẻ em dành cho những ai yêu thương trẻ em.
Như vậy, theo đó chỉ có hai hạng người được chính Chúa Giêsu đồng hóa mình là : Người công chính và trẻ em.
Như vậy, ai là người công chính thì hãy an tâm, vững chí và vui mừng trong hy vọng vì phần thưởng sẽ dành cho sự công chính của họ. Còn ai chưa công chính, thì nhờ Lời Chúa hôm nay cố gắng trở nên công chính, Còn những ai có tâm hồn “ người lớn” thì hãy trở nên tâm hồn “ trẻ thơ”, để được phần thưởng của trẻ nhỏ.
Và , những ai bị bách hại vì lẽ công chính, mặc nhiên, họ là những người công chính, vì vậy phần thưởng của họ là phần thưởng dành cho người công chính.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã giáo huấn cho những ai muốn bước theo Người một chân lý sáng tỏ, là Thiên Chúa luôn bênh vực người công chính. Xin cho những ai được sáng soi biết nhận lấy ánh sáng chân lý của Chúa mà an tâm, vững chí thi hành, hầu mang lại cho họ phúc trường sinh ./. Amen
02/07/2017
P.Trần Đình Phan Tiến